Gấu Gởi Cha
Con viết bài thơ nhỏ
Để tưởng nhớ về cha
Và những ngày xưa đó
Giờ đây đã quá xa
Thơ con sao đủ ý
Nói hết lòng kính yêu
Nhưng con đây thầm nghĩ
Cha sẽ hiểu con nhiều
Ngày xưa cha về phép
Mẹ, em, con rất vui
Đòi cởi giầy tìm dép
Rót nước, mời cha ngồi
Áo cha đầy bụi bặm
Mặt sạm nắng nâu dòn
Nhưng mắt cha nồng ấm
Xoa đầu, bế ẵm con
Cha là một thần tượng
Trong mắt con thơ ngây
Cha như một vị tướng
Trong sách học hằng ngày
Như bàn tay cứng chặt
Luôn chỉ lối con qua
Từ cha con được thấy
Tình phụ tử linh thiêng
Trường Sơn dài một dãy
Tình cha dài vô biên.
(Tác giả: SC)
1.2 Cha Yêu
Đôi dòng chữ nhỏ viết về Cha
Cảm xúc trào dâng chực vỡ òa
Mãi mãi Người luôn là bóng cả
Che đàn trẻ nhỏ trước phong ba.
Trở ngược thời gian tuổi đến trường
Cha dồn tất cả mọi tình thương
Uốn từng nét chữ, rèn nhân cách
Truyền lại niềm tin, chí tự cường.
Xã hội muôn màu, lắm thị phi
Quyền cao, chức trọng có là gì
Vì con, Người trọn đời bình dị
Quyết chỉ con mình: Gắng bước đi.
Ấm áp tình Cha tựa Thái Dương
Sáng như Bắc Đẩu giữa đêm trường
Con nguyền khắc mãi lời Cha dạy
Người vẫn bên con mọi nẻo đường.
(Tác giả: Dai Thang Vo)
1.3 Thương cha
Thương cha mưa nắng tảo tần
Thương cha năm tháng gánh gồng nuôi con
Thương cha hôm sớm mỏi mòn
Nhịn ăn nhường uống để dành cho con
Thương cha giông tố cuộc đời
Chẳng ngại gian khó hết đời chở che
Thương cha một nắng hai sương
Lưng còng gồng gánh, cho con tới trường
Thương cha nước da đen nhàu
Thương cha tấm áo bạc màu gió mưa
Thương cha biết sao cho vừa
Cả đời cha đã quá nhiều hy sinh
Cho con áo ấm cơm no
Cho con cái chữ lớn khôn nên người
Cha ơi dù có hết đời
Con gái chẳng thể đáp đền ơn cha.
(Tác giả: Ngọc Ánh)
1.4 Cha tôi
Đời cha khó nhọc gian truân lắm
Bốn mùa mưa nắng tắm mồ hôi
Những đêm đông lờ lững mây trôi
Giấc ngủ không đầy thương con thơ lạnh
Bao ngày rã ròng mưa không chịu tạnh
Dáng lom khom gánh bó củi tròn
Mái tóc hằn màu sương gió mỏi mòn
Đôi chân gầy cũng không còn lành lặn
Bát cơm không đầy chấm thìa muối mặn
Chén canh rau cha nuôi nấng đời con
Xin lỗi cha con chữ hiếu chưa tròn
Chút tài mọn con chưa làm nên sự
Cha đã già, con vẫn đứa con hư
Đã bao lần con hứa mình sẽ đổi
Chưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗi
Cha vẫn là người dẫn lối đời con
Con còn nhớ thuở bé lon ton
Đến bây giờ con sức dài vai rộng
Cha khổ cực, ân cần, lo toan, vất vả
Con tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.
(Tác giả: Huỳnh Minh Nhật)
1.5 Ngày của cha
Sáng nay con gọi thăm cha
Được tin cha khỏe thật là mừng vui
Nhưng trong sâu thẳm bùi ngùi
Vì cha con cách một trời xa xôi!
Thương nhiều, nhớ lắm cha ơi!
Nhưng sao chỉ có những lời hỏi thăm?
Nhiều đêm thao thức con nằm
Nhớ về một thuở xa xăm năm nào…
Kìa vùng trời sáng đầy sao
Một dòng ngân chảy trôi vào trong mơ
Tìm về ký ức tuổi thơ…
Có cha che chở bây giờ lẻ loi!
Thời gian như thoáng con thoi
Chớp mắt đã có mấy mươi năm rồi
Ngày con đỏ hỏn trong nôi
Mẹ ầu ơ hát… cha phơi lưng cày…
Chăm nuôi con lớn từng ngày
Có ăn, có mặc, áo thay theo mùa
Con vui, con hát, con đùa
Mồ hôi cha, mẹ nặng chua chất phèn…
Những đêm con học không đèn
Cha bắt đom đóm làm đèn soi cho
Bao nhiêu khổ nhọc cam go
Đời cha chở nặng chuyến đò gian nan!
Nhưng chưa một tiếng thở than
Mong cho con khỏe, con ngoan vui rồi
Cha như biển rộng, mây trời
Bao la nghĩa nặng đời đời con mang!
Hôm nay trên khắp thế gian
Người người tưởng nhớ ngày vàng của “cha”
Mà con đang ở xa nhà
Đôi dòng chữ nhỏ làm quà kính dâng!
(Tác giả: Phan Thanh Tùng)